Tìm kiếm

Tuổi 40: "Trước đây tôi là giám đốc điều hành cấp cao, tại sao bây giờ phải làm nhân viên cấp dưới?"

Trong thời đại đầy bất ổn, việc giảm bớt kỳ vọng là một quy tắc sinh tồn quan trọng đối với mỗi chúng ta.

POST: SYT_012

Trong thời đại đầy bất ổn, việc giảm bớt kỳ vọng là một quy tắc sinh tồn quan trọng đối với mỗi chúng ta.

Cách đây một thời gian, một bài đăng về việc nhân viên của Alibaba bị mất việc đã được lan truyền rộng rãi. Thất nghiệp đã bốn tháng, ngày nào anh cũng đứng trên bờ vực suy sụp, tóc rụng từng mảng. Trong vòng một năm, anh đã bị sa thải hai lần, hiện tại thậm chí còn không ai muốn xem lý lịch của anh.

Vì không tìm được việc làm trong thời gian dài nên anh cũng rơi vào trạng thái chán nản nặng.

Anh ấy không thể tìm được việc làm? Nói chính xác thì anh ấy không thể tìm được công việc nào có mức lương và phúc lợi tương tự như Alibaba. 

Nếu bạn ra khỏi một công ty lớn và tìm lại việc làm, mức lương và phúc lợi do các công ty khác đưa ra chắc chắn không thể so sánh được với các nhà máy lớn.

Trước đây cơ hội có ở khắp mọi nơi, với sự hậu thuẫn của một công ty lớn, việc tìm được một công việc với mức lương cao không khó. Nhưng hiện nay tình hình việc làm không khả quan, nhiều công ty đang cắt giảm lương và sa thải nhân viên.

Trong hoàn cảnh như vậy, chúng ta có thể tưởng tượng việc tìm được một công việc lương cao khó đến mức nào.

Vậy cần phải làm gì?

Trên thực tế, điều duy nhất bạn có thể làm là hạ thấp kỳ vọng của bản thân, chấp nhận sự thất vọng, sinh tồn trước và sau đó chờ đợi cơ hội. Trong thời đại đầy bất ổn, việc giảm bớt kỳ vọng là một quy tắc sinh tồn quan trọng đối với mỗi chúng ta.

Sự thật trần trụi ở tuổi trung niên: "Trước đây tôi là giám đốc điều hành cấp cao, tại sao bây giờ lại phải làm nhân viên cấp dưới?" - Ảnh 1.

01

Trang Sanlian Life Weekly từng đưa tin về trải nghiệm tìm kiếm việc làm của một người ưu tú trong sự nghiệp.

Judy, 35 tuổi, từng làm việc cho một công ty hàng đầu trong ngành, nơi cô thăng tiến lên cấp quản lý. Một năm sau khi mất việc, cô nhận được lời đề nghị từ hai công ty, tuy nhiên, mức lương được đề xuất từ cả hai công ty này đều giảm 1/3 so với mức lương của cô ở công ty cũ.

"Tại sao tôi phải nhận mức lương thấp hơn?" Đây là phản ứng đầu tiên của Judy sau khi nhận được lời đề nghị.

Hơn 10 năm kinh nghiệm làm việc trong ngành đã thuyết phục cô rằng giá trị của cô vượt xa mức lương này. Cùng lúc đó, một giọng nói khác trong đầu cô đang nhắc nhở cô: Trong môi trường việc làm khắc nghiệt như hiện nay, việc tìm được việc làm với mức lương như xưa không phải là điều dễ dàng.

Không thể chấp nhận thực tế chênh lệch, Judy vẫn thất nghiệp ở nhà.

Tôi nhớ đến một chủ đề trên Internet trước đây: Không thể tìm được công việc phù hợp, thực sự là do xu thế chung ư?

Một người làm trong ngành nhân sự trả lời rằng: Mức lương mong đợi của người tìm việc và mặt bằng thực tế của thị trường có sự chênh lệch lớn, khiến họ khó tìm được công việc ưng ý.

Nhiều người tìm việc sau khi mất việc và không thể chấp nhận sự chênh lệch về tiền lương, chức vụ nên lựa chọn đứng yên tại chỗ. Nhưng nếu bạn không tiến về phía trước, cuộc sống sẽ bế tắc.

Trường, 32 tuổi, từng là giám đốc kỹ thuật của một công ty Internet nổi tiếng, bản thân cũng đã có những công nghệ, sản phẩm cốt lõi của riêng mình. Khi anh mới mất việc, gia đình rất hiểu anh và không tạo áp lực quá lớn cho anh. Vợ anh an ủi anh: "Không sao, với năng lực của anh, em tin anh sẽ sớm tìm được một công việc tốt."

Bản thân anh tin chắc rằng mình có thể tìm được một công việc có mức lương tương đương với công việc trước đây. Không ngờ anh lại nhanh chóng bị hiện thực tát vào mặt.

Ban đầu, anh nộp đơn xin việc làm giám đốc điều hành cấp cao và chỉ nộp sơ yếu lý lịch cho các công ty lớn, nhưng sau nhiều vòng phỏng vấn, anh vẫn không tìm được công việc ưng ý.

Mặc dù vậy, anh lại không muốn hạ thấp tiêu chuẩn tìm kiếm việc làm của mình. "Trước đây tôi là giám đốc điều hành cấp cao, tại sao bây giờ lại phải làm nhân viên cấp dưới?"

Sau hơn một tháng phỏng vấn không thành công, sự cảm thông ban đầu của gia đình dần chuyển sang sự khó hiểu.

Bố mẹ và vợ thường khuyên anh nên thực tế hơn, nhìn nhận thực tế, hạ thấp yêu cầu, một mức lương thấp hơn không phải vấn đề quá to tát. Nhưng bản thân anh lại không thể vượt qua rào cản này trong lòng, không thể cúi đầu trước hiện thực.

Nhà văn Ma Meisu từng nói: Không đi ngược lại xu hướng chung, biết cúi đầu đúng lúc là biểu hiện của sự trưởng thành. Đúng vậy, thật không thông minh khi để gia đình phải chịu khổ chỉ vì chút thể diện phù phiếm của bản thân.

Cúi đầu không phải là thiếu năng lực mà là để tiến về phía trước tốt hơn. Học cách chấp nhận sự chênh lệch và hòa giải với chính mình cũng là một loại trí tuệ sinh tồn.

Sự thật trần trụi ở tuổi trung niên: "Trước đây tôi là giám đốc điều hành cấp cao, tại sao bây giờ lại phải làm nhân viên cấp dưới?" - Ảnh 2.

02

Một dịch giả từng nói: "Trong thời điểm khó khăn nhất, đừng nghĩ quá xa về tương lai, hãy động viên bản thân sống thật tốt ngày hôm nay."

Hai ngày trước, một nhân viên bị mất việc tại Ant Financial đã kể về quá trình tìm việc của mình.

Khi anh mới mất việc, vì từng làm việc tại một công ty lớn, mức lương mong đợi của anh là 45000 tệ (khoảng 146 triệu đồng).

Nhưng sau nhiều vòng phỏng vấn, anh đã hạ mức lương mong đợi xuống còn 20.000 tệ (khoảng 65 triệu đồng)

Bởi trong quá trình phỏng vấn, anh phát hiện ra rằng những nhân viên từ các công ty lớn sẽ không thể chấp nhận được mức lương ở các công ty nhỏ.

Anh đang mang trên mình món nợ tiền nhà 28 năm ở Thâm Quyến và chịu áp lực trả nợ hàng tháng là 10.000 nhân dân tệ (khoảng 32 triệu đồng). Để sinh tồn, anh chỉ có thể không ngừng hạ thấp yêu cầu của mình xuống.

Anh biết rằng cứ có một công việc để làm trước thì ví tiền của anh mới phình ra và cuộc sống của anh mới dần trở nên tốt đẹp hơn.

Yu Minhong, một chuyên gia giáo dục nổi tiếng của Trung Quốc, cũng nói điều tương tự:

"Khi một người đối mặt với vấn đề sinh tồn, trước hết anh ta phải sống sót. Chỉ cần công việc đó không làm hoen ố nhân cách của bạn và có thể mang lại thu nhập cho bạn, hãy cứ làm trước."

Gạt địa vị sang một bên, tìm một công việc để hỗ trợ bản thân và gia đình là ưu tiên hàng đầu.

Du, 36 tuổi, trước đây là giám đốc tiếp thị của một công ty Fortune 500, với thu nhập hàng trăm triệu mỗi tháng.

Sau đó, công việc kinh doanh của công ty thắt chặt, sau khi mất việc, anh đã gửi hồ sơ xin việc trong vài tháng nhưng không có chuyện gì xảy ra.

Trong cơn tuyệt vọng, anh ra ngoài lúc 7 giờ mỗi sáng, chen vào đám đông người ở nơi làm việc và giao đồ ăn khắp thành phố.

Anh Trương, người vừa mới mất việc, từng là giám đốc điều hành cấp cao của một công ty Internet với mức lương hàng năm hàng tỷ đồng.

Sau khi thất nghiệp và tuyệt vọng, anh đăng ký dịch vụ gọi xe trực tuyến và trở thành tài xế của Didi.

Một ví dụ khác là Bằng, 45 tuổi, từng là tổng giám đốc của một công ty nội thất gia đình ở miền Nam, lương hàng năm hàng tỷ đồng và phụ trách hàng trăm người.

Khi ngành trang trí nội thất gia đình ngày càng suy thoái, sau khi không tìm được việc làm, anh chấp nhận khoảng cách giữa lý tưởng và hiện thực và trở thành người chuyển phát nhanh.

Hãy thử hỏi xem họ có sẵn lòng không? Tôi tin rằng câu trả lời đều là không.

Nhưng tất cả họ đều chấp nhận thực tế tàn khốc này một cách vô điều kiện.

Một số người có thể cho rằng họ là kẻ thất bại trong cuộc sống nhưng theo tôi, họ đều là những người mạnh mẽ trong cuộc sống.

Nếu có thể quên đi thân phận trước đây của mình, gạt bỏ địa vị để kiếm tiền, người như vậy chẳng phải là người mạnh mẽ sao?

Trong vài năm tới, nếu bạn phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan tương tự trong sự nghiệp, lời khuyên của tôi dành cho bạn là:

Trước tiên hãy tìm một công việc để sinh tồn, sau đó mới nghĩ đến tương lai lâu dài. Điều đó, không có gì là đáng xấu hổ.

Sự thật trần trụi ở tuổi trung niên: "Trước đây tôi là giám đốc điều hành cấp cao, tại sao bây giờ lại phải làm nhân viên cấp dưới?" - Ảnh 3.

03

Gần đây xuất hiện trào lưu "hạ mức tiêu dùng" trên mạng xã hội.

Có một nhóm người chủ trương "Không mua, chủ nghĩa tiêu dùng ngược dòng", chủ trương không bị chủ nghĩa tiêu dùng ràng buộc, hiện có hơn 300.000 thành viên.

Ngày càng có nhiều người bắt đầu điều chỉnh thói quen tiêu dùng của mình.

Trước đây khi đi ăn và tìm kiếm những nhà hàng được gắn sao Michelin thì chất lượng là ưu tiên hàng đầu, hiện tại, những nhà hàng từ 4 đến 3,5 sao được ưa chuộng hơn.

Trước đây, tôi không thể ra ngoài nếu không lái xe hoặc bắt taxi, bây giờ tàu điện ngầm thuận tiện hơn, tôi không phải loay hoay tìm chỗ đỗ xe và trả phí đỗ xe.

Trước đây tôi thường phải ra nước ngoài mỗi năm một lần, nhưng hiện tại, tôi có thể lái xe vòng quanh hoặc chỉ đơn giản là đi dạo quanh thành phố...

Vào thời điểm mà thu nhập trong tương lai không chắc chắn và tình hình cũng không rõ ràng, không chỉ công việc mà cả cuộc sống cũng cần hạ tiêu chuẩn.

Blogger @statement đã chia sẻ về sự thay đổi trong cuộc sống của gia đình anh trong những năm gần đây.

Trước đây, gia đình họ sở hữu một chiếc ô tô trị giá hơn 1,6 tỷ và họ phải trả khoản vay 16 triệu mỗi tháng. Sau đó, họ bán chiếc xe và thay thế bằng một chiếc xe tay ga di động trị giá 650 triệu, tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Họ cũng cắt giảm nhiều lớp học năng khiếu cho con, trong đó lớp đầu tiên bị cắt là các lớp học piano. Một buổi học piano cho một đứa trẻ có giá 1 triệu, học phí một năm ít nhất là 90 triệu.

Trong cuộc sống hàng ngày, họ sử dụng phiếu giảm giá để mua sản phẩm giảm giá và mua sản phẩm cận ngày, những sản phẩm này đã trở thành hoạt động tiết kiệm tiền hàng ngày của họ.

Thể diện? Tất cả đã không còn quan trọng. Giảm chi phí sinh hoạt và sinh tồn là ưu tiên hàng đầu trong cuộc sống.

Lấy bản thân mình làm ví dụ, bản thân tôi cũng đã hạ thấp mức tiêu dùng của mình. Hai ngày trước, tôi muốn đổi sang một chiếc điện thoại di động mới, nhưng thay vì mua một chiếc điện thoại Apple đắt tiền, tôi đã mua một chiếc điện thoại nội địa tiết kiệm chi phí.

Tôi từng đưa gia đình đi du lịch hàng năm nhưng hiện tại hoạt động này đã bị hủy bỏ.

Hiện tại, cả nhà cũng không còn thường xuyên đi ăn ngoài, số lần ăn cơm ở nhà trở nên nhiều hơn.

Hãy tiêu dùng hợp lý và tiêu tiền một cách khôn ngoan. Hãy hạ thấp kỳ vọng vào cuộc sống, đừng vội chạy theo những cái gọi là "điều tốt đẹp" theo trào lưu.

Trở thành những người bình thường nhất, đó cũng là một trí tuệ sống khôn ngoan.

Năm 2021, các cổ đông đã xin lời khuyên của Munger về chủ đề cuộc sống hạnh phúc.

Ông hỏi: Theo ông thì làm thế nào để có một cuộc sống hạnh phúc?

Munger trả lời: Nếu bạn muốn sống một cuộc sống hạnh phúc, hãy hạ thấp kì vọng của bản thân.

Hạ thấp kỳ vọng không phải là bi quan mà là chừa cho bản thân một khoảng trống, để chấp nhận.

Từ hôm nay trở đi, hãy điều chỉnh tâm lý, đừng làm khó bản thân, tích cực đối mặt với những giông bão trong cuộc đời.

Hãy tin rằng tất cả chúng ta, rồi sẽ ổn thôi!